Lời dẫn: Các viên cố vấn Tàu cộng đóng vai trò quan trọng trong cuộc “Cải cách ruộng đất” (CCRĐ) ở miền Bắc, và điều này thì ai quan tâm cũng đều biết. Nhưng chúng ta không biết cụ thể họ sang VN làm gì và bàn tay của họ có dính máu người Việt hay không? Qua mô tả dưới đây của GS Trần Đức Thảo, chúng ta đã có câu trả lời: có. Các viên cố vấn Tàu có dính dáng vào sự thảm sát người Việt trong CCRĐ. Nó còn là một minh chứng cho thấy VN lúc đó lệ thuộc ghê gớm vào Tàu.
Xem thêm: Đời Xuân Diệu khi có Bác.
Nhưng đoạn trích dưới đây còn nói lên một khía cạnh khác trong cuộc CCRĐ có liên quan đến Hồ chủ tịch. Từ trước đến gần đây tôi tưởng rằng HCM không có dính dáng gì đến việc giết người ân nhân của cách mạng là bà Nguyễn Thị Năm, nhưng bây giờ thì phải suy nghĩ lại. Theo GS Trần Đức Thảo thuật lại, qua viên cố vấn Tàu, thì Hồ chủ tịch biết trước và biết rất rõ rằng bà Nguyễn Thị Năm sắp bị đưa ra tử hình, nhưng ông không can thiệp. Đến khi bà bị tử hình thì chúng ta biết qua báo chí là ông cụ thản thốt nói sao lại giết phụ nữ, và ông khóc.
[… Trích "Những lời trăn trối" của Trần Đức Thảo]
Tối đến, một dân quân tới gọi đi họp khẩn để làm kiểm điểm, rút kinh nghiệm về phiên toà lúc ban ngày. […] Buổi họp kiểm điểm rút kinh nghiệm được triệu tập ở trong đình làng, dành cho đoàn viên trung ương đi phát động cải cách và các đội cải cách ở địa phương, là thành phần chủ động của phiên toà ban ngày. Tất cả đông khoảng 50 người, ngồi quanh hai chiếc đèn dầu lớn, đủ sáng cho mọi người thấy mặt nhau. Mọi người đều có mặt đăm chiêu vì đã biết cuộc họp kiểm điểm nào cũng rất căng thẳng. Thảo hỏi một người đồng chí trong đoàn trung ương ngồi cạnh:
- Còn chờ ai vậy?
– Chờ hai đồng chí cố vấn!
– Phiên toà ban ngày cũng gay go sôi nổi đấy chứ !
– Gay go, sôi nổi cái gì! Chờ lát nữa, vểnh tai lên mà nghe phê bình.
– Làm dữ thế mà còn bị phê bình sao?
– Không phải chỉ bị phê bình đâu! Lát nữa thì biết.
Hình như ai cũng biết trước điều gì nên đều tỏ ra lo ngại, im lặng chờ đợi một cách nặng nề.
Bỗng có ánh đèn pin và tiếng nói ở bên ngoài, tất cả vội vàng đứng dậy: hai đồng chí cố vấn đi vào theo sau là cán bộ thông ngôn. Tất cả vỗ tay chào, cán bộ cố vấn cũng vỗ tay theo miệng nói lớn vài câu bằng tiếng Hoa, cán bộ thông ngôn để dịch ra tiếng Việt:
- Chào tất cả các đồng chí! Cám ơn! Cám ơn! Thôi, chúng ta ngồi xuống, cùng làm việc với nhau cho đạt kết quả tốt.
Tất cả ngồi xuống và im lặng. Cán bộ chủ toạ phiên toà ngồi ngay cạnh một ngọn đèn, từ từ mở tếp da đeo sau lưng, lấy ra một xấp giấy, ghé vào ánh đèn để xem những gì đã ghi rồi ngẩng mặt lên nói mỗi lúc lớn hơn:
- Chúng ta họp ở đây để cùng nhau đánh giá phiên toà hồi trưa hôm nay. Chúng ta phải thành khẩn nhìn nhận rằng đó là một phiên toà xét xử đạt tiêu chuẩn về mọi mặt! (Giọng quát lớn): Có thể nói là chúng ta đã không thành công! Vì sao? Vì đã không quản lí được trật tự, đã để cho đồng bào nói chuyện, cười giỡn, rồi thì trẻ con la khóc, thật là vô tổ chức …
Cả gian đình im lặng tuyệt đối, nên tiếng nói của cán bộ chủ toạ vang ra tới xa ở bên ngoài. Đồng chí chủ toạ kiểm điểm từng chi tiết để nhấn mạnh tính vô tổ chức:
- Dự phiên toà mà sao lại bế con nhỏ theo? Về thái độ từng thành phần tham dự, chỉ có các nhân chứng là theo dõi phiên toà, còn quần chúng thì thờ ơ, ồn ào nói chuyện riêng, bàn tán riêng, mấy cháu nhi đồng thì cười vui như đi dự liên hoan … Khi giải tán ra về thì y như tan hội diễn văn nghệ, ai cũng vui vẻ cười nói ầm ĩ … Tại sao lại để xảy ra những điều thiếu sót sai trái ấy? Đó là lỗi của chính mỗi cán bộ chỉ đạo, của mỗi đội viên cải cách chúng ta!
Sau cả tiếng đồng hồ kiểm điểm, cán bộ chủ toạ hướng về chỗ đồng ý cố vấn:
- Bây giờ kính mời đồng chí cố vấn giúp ý xây dựng cho công tác của chúng tôi!
Một cán bộ cố vấn đứng dậy, nhìn quanh mọi người ngồi dưới ánh đèn, như thể nhận diện vị trí từng người, rồi nói lớn và cán bộ thông ngôn đứng sát sau lưng cũng dịch lại thật lớn tiếng.
- Rất tiếc là phiên toà đã không thành công! Đồng chí chủ toạ đã phân tích những điểm sai sót của mỗi người. Nhưng phải tìm hiểu tại sao tất cả đều có sai sót như vậy? Lời giải thích nghiêm chỉnh là tại cái đầu của mỗi người đến hiện trường không nghĩ đây là phiên họp của toà án. Không ai hiểu rõ được mục tiêu của phiên toà. Chính bây giờ tôi hỏi từng đồng chí có mặt ở đây thì chưa chắc đã có được một lời đáp nhất trí.
Mục đích của phiên toà cải cách ruộng đất có phải là để kết án tử hình mấy tên phản động, phản cách mạng ấy không? Không! Không phải thế đâu! Vì chúng ta có thể xử tử, xử bắn mấy tên ấy dễ dàng, bất cứ lúc nào, mà ta không cần triệu tập nhân dân đông đảo đến để chứng kiến như vậy! Chúng ta họp phiên toà này chính là vì quần chúng nhân dân! Ta huy động họ tới tham dự, là để giáo dục, để dứt khoát biến quần chúng ấy thành quần chúng cách mạng.
Vụ xử tử bà Nguyễn Thị Năm
Vì thế, chúng ta phải xử sao cho quyết liệt, sao cho gây chấn động trong từng cái đầu! Ta phải xử sao cho có khí thế, để phát huy uy quyền của bạo lực cách mạng trong đầu mọi người. Ta phải chứng tỏ bạo lực cách mạng là dứt khoát, là không gì lay chuyển nổi. Chính Hồ chủ tịch đã nêu gương sáng cho chúng ta về vấn đề ấy. Các đồng chí có biết không? Tôi hỏi thật các đồng chí có mặt ở đây, có đồng chí nào biết rõ Hồ chủ tịch đã nêu gương sáng như thế nào không? Ai biết xin giơ tay!
Trong đám cán bộ họp nhau ở đấy, không có một cán bộ nào giơ tay! Cán bộ cố vấn đứng dậy, rồi giơ tay thật cao và nói:
- Rõ ràng là chúng ta chưa xử đúng mức! Chỉ vì đa số các đồng chí chưa nắm vững bài học Hồ chủ tịch đã dạy chúng ta! Một bài học quan trọng mà các đồng chí chưa biết rõ. Đấy là bài học vô cùng quan trọng của Hồ chủ tịch.
Mọi người hồi hộp chờ cán bộ cố vấn kể tiếp.
- Hồ chủ tịch đã nêu gương quyết tâm thực thi nghiêm chỉnh chính sách cải cách ruộng đất bằng một thái độ, một hành động, một lập trường vô cùng sáng tỏ: đó là việc Hồ chủ tịch vừa mới đây, đã không can thiệp vào đợt xử đầu tiên trong chương trình cải cách ruộng đất, cũng tại ngay vùng Phú Thọ này, một tên địa chủ, một nhà giàu khét tiếng. Nhà giàu này là một đại địa chủ rất có thế lực. Y thị đã nêu ra bằng chứng là có quen biết rất thân với tất cả các lãnh đạo ta, kể cả với Hồ chủ tịch.
Chúng đã chạy chọt tới chính Hồ chủ tịch để xin can thiệp, và ai cũng nghĩ sẽ có sự can thiệp này. Chính Hồ chủ tịch nói là cũng rất muốn can thiệp, “nhưng vì uỷ ban cải cách đã quyết định thì chính cụ Hồ cũng không dám can thiệp.” Và tên nhà giàu Nguyễn Thị Năm này đã bị mang ra xử bắn để làm gương. Dù y thị đã kể công lao là đã cất giấu lãnh đạo cách mạng, mà là đã quyên tặng cách mạng hàng trăm lạng vàng. Nhưng chính Hồ chủ tịch đã tuyệt đối tôn trọng toà cải cách. Đấy là một mệnh lệnh của Hồ chủ tịch! Với lập trường cương quyết như vậy thì chính sách cải cách ruộng đất sẽ thành công mĩ mãn. Hậu phương ta sẽ sạch bóng tàn dư phong kiến, thực dân, trước khi đất nước này được sạch bóng quân thù!
[Hết trích đoạn]
Đọc sách cũ: Xuân Diệu
FB nguyễn Văn Tuấn – Bất cứ ai mê thơ Xuân Diệu có lẽ đều biết bài “Vì sao” (Làm
sao cắt nghĩa được tình yêu / Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều / Nó
chiếm hồn ta bằng nắng nhạt / Bằng mây nhẹ nhẹ, gió hiu hiu…).
Những vần thơ bất tử. Không ngạc nhiên khi ông được xưng tụng là một thi
sĩ của tình yêu. Nhưng sau này khi cách mạng vào thì ông trở thành thi
sĩ của gì tôi cũng chưa biết đặt tên. Có một bài ông viết về công lao to
lớn của của đảng và bác Hồ:Hãy cảm ơn đảng cộng sản, lòng ta ơi!
Hãy cảm ơn những người dựng con người
Hãy cảm ơn Hồ chí Minh đồng chí
Đã rèn luyện một nửa già thế kỉ
…
Xưa lệ sa ta oán hận đất trời
Nay lệ hoà, ta lại thấy đời tươi!
Ông còn viết cả một bài dài nói về những lỡ lầm trong quá khứ và và đi đến kết luận rằng nhờ đảng và chủ tịch HCM mà ông tìm lại được con người đích thực của mình: “Trước kia tôi đã cực nhục vô cùng với chế độ cũ coi rẻ nhà thơ, thì bây giờ người thi sĩ trong tôi cảm kích vô hạn trước thái độ đại nghĩa của Đảng”.
Ông tỏ ra hối hận thật:
Chúng con dưới vực sai lầm
Đang vươn mình, được Bác cầm tay lên
(Xuân Diệu)
Ý cháu ước ao, mình được hoá lính canh
Được trực trước cửa phòng của bác
Suốt những đêm thanh
(Xuân Diệu)
Nam Mô A Di Đà Phật!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét